Chùm Thơ Văn dự thi của Tổ Hóa - Sinh, Chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11/2014
Để bây giờ - 30
năm lẻ thân quen.
Làm cô giáo - nghề
chọn người thưở ấy
Kỷ niệm ùa về
qua từng mốc thời gian
Hạnh phúc giản đơn- những ngày đầu lên lớp
Hạnh phúc giản đơn- những ngày đầu lên lớp
Mái trường
tranh, tường phên liếp đơn sơ
Cuộc sống bình yên với tình cảm dạt dào.
Bao ánh mắt trẻ, thơ ngây trong sáng.
Dõi theo cô
theo từng năm tháng
Cô với trò, gắn
bó bên nhau.
Bài giảng nào
đâu có dễ hiểu mau.
Cô nắn nót
luyện đi luyện lại
Bao gian khó cô
trò không ngần ngại
Quan sát, vẽ
hình, mổ xẻ,… chẳng hề chi.
Lần đầu thi đội
thực hành vào cấp Thị
Thấy tên em -
cô như có tên mình
Hồi hộp, vui
mừng cô tin ở em thơ
Hạnh phúc giản
đơn - như điều chưa hề biết
Ở gần bên mà
cứ ngỡ xa xôi
Rời trường đầu
tiên - Thời gian cũng dần trôi
Lớp học nầy đi
- tiếp lớp sau lại đến
Cứ như thế - Cô
- người đưa đò qua bến.
Sang sông rồi
em lại đến tìm cô
Gặp lại nhau,
em học trò nhỏ năm nào
Giờ trở thành
phụ huynh - học trò cũ.
Dắt con đến -
gởi Cô- “Mẹ ngày xưa” Con nhé!
Vẫn giản đơn
nhưng tình lại ngọt ngào
Tuổi xuân qua
……giờ sắp rời bục giảng
Thu
Thủy (Hóa Sinh)
* Thơ Dương Hương Ly
Ngày
xưa đi học
Vẫn con đường cũ ngày xưa
Sớm
thu mẹ dắt tay đưa đến trường
Gió heo may, với lá
vàng
Cũng sương thu lạnh, với bàng
bạc mây
Lòng tôi rộn rã,
hây hây
Như ông Thanh Tịnh, Tôi bay
lưng trời
Tôi trường học, mẹ
trường đời
Đắng cay vất vả mẹ thời chắt
chiu
Quản chi khó nhọc sớm
chiều\\
Mong con gắng học nên người
mai sau…
…Mẹ giờ xa khuất ngàn dâu
Con giờ cô giáo, dãi dầu nắng
mưa
Cũng ngôi trường cũ ngày xưa
Ngày đông, tháng hạ đón đưa
con mình…
Ước gì có kiếp lai sinh
Để con đền đáp ân tình bao la.
Tam Kỳ, tháng
11/2014
Phạm
Thị Ánh Tuyết – Tổ Hóa Sinh
CẢM XÚC ĐỒNG HÀNH
Một tổ chuyên môn hoạt động rất đều tay, cả về chuyên môn lẫn công tác chủ nhiệm. Vừa là cô giáo, vừa là mẹ hiền. Với tinh thần trách nhiệm cao các anh chị em trong tổ chia nhau cùng làm, cùng giúp đỡ nhau những bài giảng, cùng bàn nhau những hướng đi tốt. Tất cả vì sự nghiệp mai sau.
Trong những buổi sinh hoạt chuyên môn, dự giờ thực tập, với những lời góp ý chân thành đã mở khóa được nhiều tri thức.
Điều nổi bậc của tổ chúng tôi là SỰ ĐOÀN KẾT – Các anh chị em trong tổ nương tựa nhau mỗi khi gặp khó khăn hay công việc đột xuất. Trên bảng phân công của tổ đầy buổi dạy thay nhưng chẳng ai phàn nàn. Đó là điều đáng quý của tổ tôi
Không những thế, trách nhiệm của trường đều không quên bỏ sót, luôn hoàn thành nhiệm vụ với chữ “TÍN” đầu tiên
Về với lớp chủ nhiệm, mỗi chị em chúng tôi là một mẹ hiền, luôn làm chỗ tựa cho các em về mọi mặt, về giao tiếp ứng xử, về cách học, cách giải quyết những tình huống bất chợt xảy ra. Thật hạnh phúc, thật xúc động làm sao khi đọc bài dự thi MẸ TÔI của học sinh lớp 9/1 do cô giáo Nguyễn Thị Thu Phong của tổ chúng tôi phụ trách.
Trích đoạn “ …. Một người Mẹ tâm lý! Ở trường, Mẹ là cô giáo tốt, được học sinh và phụ huynh yêu quý, kính trọng. Ngày 20-11 nào, nhà tôi cũng tấp nập đón các anh chị học trò cũ và các học sinh mới của mẹ. Sau khi học sinh về hết, Mẹ lại đem hoa được tặng ra cắm vào các lọ đặt ở mỗi phòng. Mẹ nâng niu những cành hoa ấy như nâng niu, trân trọng tấm lòng người tặng. Đó là những tình cảm đẹp nhất và đáng quý nhất.
Tư tưởng và lối sống của tôi chịu ảnh hưởng nhiều từ Mẹ nên cũng chẳng lấy làm lại gì khi tôi lại muốn trở thành giáo viên trong tương lai. Sự giáo dục của Mẹ đã giúp tôi có nhiều thuận lợi trong cuộc sống. Nó giúp tôi phân biệt được cái đúng, cái sai, biết cảm thông, chia sẻ với những mảnh đời bất hạnh, biết cảm ơn, xin lỗi, sửa lỗi đúng lúc và quan trọng nhất là thói quen giữ chữ “Tín” khi làm bất cứ công việc nào. Tôi học tập nhiều điều từ Mẹ. Tôi ý thức tự giác học tập cho đến việc say mê tìm hiểu thế giới xung quanh. Mẹ đã hướng tôi đi trên con đường của cái thiện, cái tốt, tránh xa cái xấu, cái đáng lên án.
Từng ngày tôi càng hoàn thiện hơn về suy nghĩ và hành động của mình. Đó là công lao giúp đỡ vô cùng to lớn của Mẹ- người đã giúp tôi cải thiện cái nhìn về cuộc sống, xã hội. Tôi yêu Mẹ lắm. Nhờ Mẹ mà mới có tôi của ngày hôm nay. Tôi chỉ muốn hét to lên với cả thế giới rằng: “Mẹ ơi, con yêu Mẹ vô cùng!”…….”
Đó là niềm hạnh phúc, vui sướng nhất của đời tôi./.
Nguyễn Thu Phong
CỘI NGUỒN
MÁI TRƯỜNG KỶ NIỆM
Mỗi mùa hoa xoan
nở
Là báo hiệu
niềm vui
Từ mọi miền
bốn phương
Chim đua nhau về
tổ
Tìm lại nơi bến
đỗ
Từng bước một
vào đời
Giữa những mùa
lá rơi
Nghe ngọt ngào
tiếng giảng
Thu vàng rồi
phượng đỏ
Khách lần lượt
qua sông
Cây đa già chờ
mong
Ghi danh và
thành đạt
Trịnh Thị Hải Lý
Nắng ban mai nhẹ nhàng len cành lá
Chiếu sân trường qua khe cửa thân thương
Tà áo trắng ai vừa bay trong nắng
Mái tóc huyền hoa phượng tuổi hồng bay.
Ngôi trường ơi sao quá đỗi thân yêu
Chia sẻ cùng ta biết bao điều thú vị
Tái hiện cùng ta trong từng trang ký ức
Năm tháng dài những kỷ niệm khó quên…
Mỗi dấu chân chứa đầy bao nhung nhớ
Nay xa rồi thêm một nét trầm tư
Có đôi lần dạo bước trở về đêm
Giọt sương rơi làm lòng se se lạnh.
Nay lại về với mái ấm yêu thương
Bao nghĩa tình giờ ngỡ ngàng đồng nghiệp
Kỷ niệm hiện về trong ký ức mênh mang
Tìm lại mình của một thời cắp sách…
Hàng phượng ơi có nhớ ngày giã biệt
Hoa cứ rơi trên sân trường nắng hạ
Ngỡ chia tay mỗi người mỗi ngã
Gặp nhau đây trong nắng ấm sân trường.
Phạm Hoàng Phương Thúy – Tổ Hóa Sinh
Cô giáo và 20/11
Hai mươi mười một lại về
Cô trò bận việc bộn bề sớm trưa
Nào web, nào báo, nào thi
Hoá ra cô giáo đa tài đa năng
Đảm việc trường giỏi việc
nhà
Mãi là mẹ tốt - cô yêu của trò !
Nguyễn Thị Kim Oanh
HỒI ỨC
Tôi lại về đây
Sau bao lần phượng nở
Mái trường cũ rực vàng nỗi nhớ
Nhưng đâu còn ánh mắt người xưa…
Một chút riêng tư, một chút lòng
Mơ hồ tôi có đợi gì chăng?
Lối nhỏ sân trường sao ướt đẫm mưa
Lớp học cũ giờ sao xa lạ quá…
Mùa phượng vĩ sân trường thắp lửa
Đốt chi hoài cháy đỏ cả lòng tôi
Ngày ấy đây rồi…
Nhưng
quá xa xôi.
Trịnh
Thị Kiều
0 nhận xét:
Đăng nhận xét